Câu lạc bộ dù lượn Hà nội - Hanoi Paragliding Club
Giới thiệu | Huấn luyện | Thiết bị | Thời tiết | Thành viên | Diễn đàn

 
 

 

Huấn luyện

Dù lượn và bay đường dài - Làm thế nào để thấy Thermals và đạt được khoảng cách lớn
Bùi Thái Giang dịch

1. Cất cánh không đúng thời điểm Chúa tể trời xanh (skygods) chạy cất cánh, bay lên, và biến mất sau ngọn núi. Họ dường như cảm nhận được khi nào là đúng thời điểm để cất cánh, nhưng cũng không có gì khác biệt với việc bạn có thể thấy thời điểm cụ thể đó lúc họ chọn cũng như là thời điểm mà bạn chọn thì lại làm cho cánh dù của mình rơi như một hòn đá xuống cánh đồng bên dưới . Làm thế nào để có thể trau dồi kỹ năng cảm nhận về thời điểm như thế cơ chứ? Cứ cho rằng bạn là một ‘cao thủ’ (Jedi Master – một nhân vật trong phim Star War, http://en.wikipedia.org/wiki/Jedi), và "cảm nhận được lực tác động” của thermal đang bốc lên theo triền núi... Tốt thôi, không có ai nhìn thấy bạn cả bởi vì bạn đang chơi trò giả vờ mà! Khi bạn cảm thấy đây là đúng thời điểm để cất cánh, hãy chờ một chút. Còn khi bạn cảm thấy thời điểm này là toàn sai để bay thì hãy cất cánh đi. Bạn sẽ không bay lên cao được với chu kỳ cất cánh đã chọn. Điều đó có nghĩa là bạn đã có thể nghe theo các tín hiệu sai, chẳng hạn như khi gió mạnh và đẹp tràn đến (thermal đang đi qua – lúc đó là quá muộn, bạn sẽ chỉ rơi trượt mặt trước của thermal).

2. Thực tế hay viễn tưởng?
Dòng không khí, tại hầu hết các thời điểm, là vô hình. Bất kỳ khả năng dự đoán nơi nào có lực nâng (và nhiễu loạn) là dựa trên khả năng của chúng ta trong việc hình dung ra dòng không khí. TV không giúp phát triển kỹ năng này được, vì tất cả mọi thứ được chiếu rõ trên màn hình. Thay vào đó hãy đọc một cuốn tiểu thuyết viễn tưởng và khả năng hình dung của bạn sẽ được đánh thức. Đôi khi các nhà văn sẽ làm bạn kinh ngạc bởi khả năng tưởng tượng của họ - "Hãy bay đi, đồ ngốc", hắn kêu lên và biến mất (Gandalf the Grey, Chúa tể của những chiếc nhẫn).

3. Mù như dơi mà vẫn leo lên tận đáy mây.
Một công cụ tuyệt vời để mở rộng khả năng cảm nhận luồng khí của bạn đó là cái bộ đàm. Bạn cần có một người bạn đứng ở điểm cất cánh một lúc. Khi bạn bay ra và bay ở trong một khu vực không đông đúc, hãy nhắm mắt lại rồi để người bạn ở dưới đất hướng dẫn bạn bay giữa các vùng nâng và tụt. Điều này sẽ làm tăng độ nhạy cảm của bạn đối với các chuyển động nhẹ nhất của cánh dù, và cho phép trí tưởng tượng của bạn làm việc cật lực, bởi vì bạn không thể thấy bạn đang ở đâu. Điều này thật kỳ cục, một chút đáng sợ, nhưng có cả mớ thích thú. Bạn thậm chí có thể leo đến tận đáy mây. Nếu bạn không lên được thì có thể đổ lỗi cho người bạn của mình. Rồi giờ thì đến lượt anh ta. Để xem đâu là đường quang và đâu là bụi rậm nào.

4. Tốc độ bay
Máy tính hiện đại có thể tạo tiếng bíp và bọp giúp cho bạn biết cần phải bay nhanh đến mức nào để để tối ưu hóa khoảng cách, và khi tích hợp với một hệ thống định vị toàn cầu (GPS) và đo tốc độ gió, nó có thể cho bạn biết rõ mức trôi dạt so với mặt đất, và thậm chí cả thời gian ở một nơi nào đó như Hồng Kông chẳng hạn. Bạn có cần những thứ này để bay đường dài không? Với một cánh dù? Hãy hết sức nghiêm túc nhé, ta đang nói về một thiết bị bay có góc lượn 8:1 và khoảng tốc độ hiệu quả là 20 km/h ('chậm' là 30 và 'nhanh’ là 50 km/h) Với tất cả các thiết bị có thêm này đòi hỏi bạn phải chú ý, bạn sẽ không chắc là có thể đưa nó bay đến mấy đám ruộng lốm đốm ngay dưới điểm cất cánh được. Hãy thoải mái, thưởng thức chuyến bay, và nghĩ về chỗ nào là chỗ tiếp theo có khả năng có lực nâng.

5. Kéo thermal ra khỏi điểm kích hoạt
Hãy coi là vào một thời điểm nào đó bạn có khả năng tác động lên chuyển động của gió. Nhìn xung quanh xem có chỗ nào mà bạn muốn thermal kế tiếp sẽ bốc lên và muốn nó hình thành. Phẩy tay một cái, nếu nó có tác dụng, và hãy lẩm bẩm "Abracadabra". Điều đó có thể cho thấy tất cả chúng ta là những thầy phù thủy dốt nát, nó cũng có thể đúng là điểm mà bạn muốn thermal sẽ bứt khỏi điểm có khả năng kích hoạt theo sự mách bảo của trực giác. Dù là lý do gì thì việc đòi thermal phải hình thành, và bay đến điểm mà ta tự tưởng tượng ra, thường có tác dụng như mong muốn của một cú cứu bóng tuyệt vời, rồi leo cao lên đến đáy mây.

6. Cách đi bằng 2 chân
Có hai loại đường đi trên trời - một là sự đối xứng gương của những con đường bên dưới, và đường kia là đối xứng gương những đám mây ở trên. Hiếm khi hai con đường đó trùng nhau. Con đường dưới đất thường hết ngay sau khi cất cánh, là nơi mà những người vạch đường thiếu suy nghĩ có thể vạch chì từ điểm bay trên vách núi để đến thị trấn ở phía xa. Các đường trên mây là mới tinh mỗi ngày, đòi hỏi bạn phải ở lâu trong không trung, và thường là càng lâu càng thấy thích. Điểm hạ cánh trở thành điểm bắt đầu của 1 ‘cuốc xe căng hải’ huyền diệu. Chúc bạn trở về nhà đúng giờ cơm!

7. Mục tiêu cho người hùng
Phải biết sợ chính cái gan của bản thân mình. Nếu chuyến bay tốt nhất chỉ là hạ cánh xuống đám ruộng lốm đốm ngay dưới điểm cất cánh, hãy cố gắng đặt mục tiêu là một chuyến bay xa 5km xuống dưới đường. Khi đã đạt được điều đó, hãy đặt mục tiêu là 50km. Nghe càng vô lý thì càng dễ cười về khả năng thực hiện, và điều đó thường là chìa khóa để thành công trong bay đường dài. Đặt vấn đề quá nghiêm túc, luôn phấn đấu để hoàn thiện bản thân tốt hơn, thường làm mất đi những niềm vui của môn thể thao, mà về bản chất, đó là ta đang cười đùa với lực vạn vật hấp dẫn.

8. Bài hát cho khi bay
Vì đang đóng vai chỉ huy, bạn thường hay đưa mình trở lại vào vị trí chỉ huy. Khi mà bầu trời đang rơi xuống đầu bạn, và các đốt ngón tay trắng toát vì sợ hãi – hãy hát lên! Các bài hát giai điệu Reggae, một bài cũ rích của Beatles, hoặc thậm chí là 'bé bé bằng bông' hay 'gà mà không gáy là con gà... bay' cũng có thể giúp lấp vào chỗ trống của sự sợ hãi đang cuộn dâng trong bụng. Chỉ cần nhớ là đừng có hát bài gì như là “cái chết cũng biết nhảy múa” (Dead Can Dance).

9. Chữ GIÁ MÀ ở cuối chuyến bay
ối giời ơi là giời! dùng chữ ‘giá mà’cho những gì chưa đạt được. Ngay sau khi nó được thốt ra, thì ngay cả một chuyến bay đường dài cực kỳ tốt đẹp cũng trở thành một thất bại nhỏ mọn. "Tôi có lẽ đã có thể bay được 100 km, nhưng mà pin của cái vario bị hết", "Tôi chuẩn bị bay qua núi, nhưng rồi chợt nhớ là đã trót hẹn đi ăn tối". Mỗi lần, bạn không bao giờ đi xa như bạn cần phải/có thể/lẽ ra phải. Chỉ cần sử dụng ngôn từ theo cách ngược lại: "Tôi đang định hạ cánh xuống cánh đồng của d/c Thơm, nhưng rồi gặp được một cái thermal và sau đó thì hạ cánh ở đây" Bằng cách này, bạn luôn thực hiện tốt hơn chính mình, và chẳng bao lâu nó sẽ trở thành thói quen. Và tốt hơn nữa là không nói gì cả, mà hãy vui mừng với mọi khoảnh khắc trên không.

Lẽ ra là hôm nay tôi cũng đi bay đường dài đấy chứ nhưng mà lại phải ngồi đây để viết bài này đấy nhé.

Nguồn: Greg Hamerton