Huấn luyện
Xẹp vòm dù ở độ cao thấp - Nguy hiểm nhưng có thể loại trừ được
Bùi
Thái Giang dịch
Xẹp vòm dù ở độ cao thấp là một
trong những nguyên nhân thường gây tai nạn nhất trong dù lượn.
Nếu ta phân tích tình huống này một cách khách quan thì có thể
thấy là có thể loại trừ được xẹp vòm dù ở độ cao thấp ngay cả
khi điều đó có nghĩa là ta phải hy sinh sự thỏa mãn mà chuyến
bay mang lại hoặc kiềm chế ‘cái tôi’ trong ta.
Hầu hết các phi công dù lượn có kinh nghiệm đều nghe nói, thấy
hoặc đã từng bị xẹp vòm dù ở độ cao thấp. Trong nhiều lần việc
xẹp vòm dù này không dẫn đến bất kỳ hệ quả nào, nhưng một số thì
gây ra sự cố hoặc tai nạn.
Thường thì ta sẽ dần quên các vụ việc này, hoặc nếu là ai đó thì
ta sẽ tìm ra cách lý giải sự việc một cách ‘đúng đắn’ về những
gì người ta đã làm sai và tất nhiên là lý giải tại sao nó không
bao giờ xẩy đến với chúng ta.
Cá nhân tôi (Luis Rosenkjer - tác giả bài viết) mỗi lần có một
tai nạn, tôi tự hỏi liệu có phải chúng ta đang chơi trò may rủi
ở đây không và hay tất cả những gì ở đây chỉ là may mắn hoặc
liệu rủi ro có thể quản lý được chăng. Cũng như mọi người trong
chúng ta, tôi tự hỏi liệu ta có nên tiếp tục nữa không. Và đối
với hầu hết chúng ta, sau mỗi lần phân tích như vậy ta đi đến
kết luận là ta có thể quản lý được các rủi ro này và ta có thể
giảm thiểu chúng xuống mức chấp nhận được và các rủi ro này là
giống như những gì có thể gặp phải trong chơi đua mô tô hay
trượt tuyết. Tôi hy vọng là tôi không nhầm lẫn và tự lừa dối
mình như một số người ‘ngoại đạo’ đã nghĩ rằng chúng ta những
người chơi dù lượn là vậy. Ta thường giải thích và biện hộ về
những cách hành xử phi lý bằng những giải thích hợp lý. Ta
thường gặp một số phi công cực kỳ cẩn trọng, và ngược lại cũng
thường gặp các phi công có thái độ quá tự tin, là một điều cực
kỳ nguy hiểm mà chính bản thân người phi công đó cũng không chịu
thừa nhận.
Xẹp vòm dù ở độ cao thấp, là cách mô tả một tình huống thường
gây nhiều tai nạn trong dù lượn nhất. Nếu phân tích tình huống
này một cách khách quan, ta có thể thấy là có thể ngăn ngừa việc
bị xẹp vòm dù ở độ cao thấp ngay cả khi mà đôi lúc điều đó có
nghĩa là phải hy sinh niềm vui được bay hay kiềm chế cái tôi của
bản thân mình. Trừ khi cất cánh và hạ cánh, ta không cần phải
bay thấp dưới 60-80m so với mặt đất. Đây là độ cao tối thiểu để
mở dù dự bị mở hoàn toàn trong trường hợp khẩn cấp.
Ta cũng không buộc phải cất cánh nếu thấy nghi ngờ có khả năng
bị xẹp vòm dù là cao. Và khi hạ cánh thì có nhiều cách để giảm
thiểu rủi ro bị xẹp vòm dù xuống mức gần bằng không.
Dần dần ta trở nên có ý thức đầy đủ hơn để bay thấp gần mặt đất
chỉ khi trong các điều kiện gió thổi cực kỳ phẳng và đều hoặc
nói khác đi là khi hầu như không có rủi ro của xẹp vòm dù. Và ta
chỉ nên bay trong điều kiện gió nhiễu loạn khi điều kiện cho
phép bay với độ cao đủ lớn để có thể phục hồi sau khi bất ngờ bị
xẹp vòm dù trước khi xuống quá thấp để cánh dù kịp khôi phục
trạng thái bình thường hoặc để mở dù dự bị.
Kinh nghiệm thực tế và sự cẩn trọng mách bảo chúng ta là đừng có
cất cánh nếu sức gió và/hoặc hướng gió thay đổi nhiều trong một
khoảng thời gian ngắn. Và lời khuyên của cá nhân tôi là hạ cánh
bằng cách ‘cụp tai voi’ nếu gió bắt đầu nổi lên khi mà ta đang ở
trên không.
Tóm lại, rủi ro nằm ở chỗ khi kết hợp cả 2 tình huống mà một
cách riêng rẽ không nhất thiết chúng bị coi là nguy hiểm: bị xẹp
vòm dù và độ cao thấp. Không thể lập một danh sách đầy đủ các
việc ta phải làm hoặc không nên làm để có thể bay mà không có
rủi ro tẹo nào. Chúng ta, từng cá nhân phải cảnh giác và có khả
năng dự liệu trước tình hình. Không khí là một môi trường mà ta
không có cách gì nhìn thấy được; ta cần hiểu nó hoạt động như
thế nào để có thể diễn giải các dấu hiệu và dự lường các tình
huống không mong đợi với độ chính xác cao nhất.
Những ai đã dự khóa huấn luyện về an toàn của tôi [Luis
Rosenkjer - tác giả bài viết] đều biết rõ là phần ‘các chú ý về
vấn đề an toàn’ thường kéo dài trên 2 giờ, và chúng ta đều nhận
thức được rằng ta vẫn sẽ phải giải quyết vấn đề này với khả năng
xảy ra là 100% . Vấn đề ở đây không hề nhỏ chút nào.
Không nghi ngờ gì rằng người phi công dễ bị tổn thương nhất là
người có ít kinh nghiệm và có tham vọng tự mình bay. Tất cả
chúng ta đều đã qua quá trình như thế; với cá nhân tôi, nó xảy
ra cách đây 17 năm, khi tôi chẳng có phi công giàu kinh nghiệm
nào để học hỏi cả. Phải thừa nhận tôi thật sự là may mắn khi đó.
Không phải tất cả mọi phi công mới đều hiểu rõ điều này, quá
trình học dù lượn, không phải dễ mà đốt cháy giai đoạn, có khi
phải mất đến 5 năm để bay được như người phi công đã bay được 5
năm.
Tôi đã gặp một số phi công hiểu được vấn đề này, tìm cách tránh
phải rơi vào tình huống rủi ro đáng sợ trước khi gặp phải lần
đầu thế nào là sợ. Thường những phi công này quyết định không
bay trong những “điều kiện bay nghi vấn” trong khi những phi
công khác thì bay và không gặp phải các tình huống gây sự cố,
trong trường hợp này họ bị coi là đã bỏ lỡ một cơ hội bay thú
vị.
Trừ khi có cách nào đó để thưởng cho quyết định sáng suốt của
họ, những người này sẽ khó mà quyết định không bay nếu trong
những lần sau đó họ gặp “điều kiện bay nghi vấn” tương tự. Sức
ép của các thành viên khác về việc phải có thái độ cẩn trọng là
một trong những cách để giảm rủi ro và tai nạn.